Bài đăng

Giấc Mơ Ngày Ấy (Author: Đoàn Tưởng Linh) _ BlogST #ST002

Hình ảnh
Giấc Mơ Ngày Ấy (Author: Đoàn Tưởng Linh) _ BlogST #ST002 Ánh minh họa. ____**____ Hôm nay một ngày trời đông âm u, mưa chậm dãi rơi bên ngoài, rong ruổi khắp các tuyến phố đã mấy ngày nay chưa có dấu hiệu ngưng lại. Ngồi bó gối bên khung cửa sổ em chợt nhớ đến giấc mộng hôm nào - một giấc mộng cũng vào ngày mưa.  Khi ấy, giữa trời mưa mù mịt, giữa cái lạnh cắt da cắt thịt em thật muốn cuộn mình trong chăn ấm cả ngày để chìm vào giấc ngủ anh ạ. Sự ấm áp, mềm mại bao trùm lấy cơ thể nhanh chóng đưa em vào giấc mộng. Trong giấc mơ em đã mơ thấy anh anh ạ. Em mơ thấy ngày đầu tiên em nhìn thấy anh tại thư viện của trường. Anh ngồi lặng im không lên tiếng, không cử động cũng chẳng quan tâm đến những tiếng xì xào xung quanh mình, tất cả tâm trí anh dường như đặt hết lên trang sách. Thỉnh thoảng bàn tay anh nhẹ nhàng lật sang trang sách khác, đôi mắt khẽ đưa theo những con chữ. Hình bóng anh bị em thu hết vào tầm mắt, anh khiến em ngây ngốc, khiến em nhận ra rồi sẽ có lúc nhịp t

Ngày Ấy (Author: Đoàn Tưởng Linh) _ BlogST #ST001

Hình ảnh
Ngày Ấy (Author: Đoàn Tưởng Linh) _  BlogST #ST001 Ảnh minh họa. ____**____ Ngày ấy, anh nhớ không anh cái ngày mà chúng ta gặp nhau giữa ngã ba đường đông người qua kẻ lại, giữa làn xe cộ dày đặc chật kín đường. Anh đứng bình thản dưới gốc cây bằng lăng còn vương sắc tím chưa tàn trầm lặng đến mức em không dám lại gần, cũng chẳng dám nhìn thẳng vào anh mà chỉ có thể lén lén lút lút đưa mắt nhìn trộm anh từ xa. Đứng giữa cái nắng gắt, oi ả ban trưa trên trán anh lấm tấm những giọt mồ hôi, mái tóc đen trở nên ẩm ướt càng làm em không thể rời mắt. Em đứng đó ngây ngốc nhìn anh cảm nhận nhịp tim mình đang rung lên từng hồi rộn rã, đôi chân muốn tiến lại nhưng lại ngập ngừng không dám. Trong lúc em còn ngơ ng ẩ n suy nghĩ nên tiến về phía anh hay đứng yên tại chỗ thì đèn xanh cho người đi bộ bật sáng, thân anh nhanh nhẹn bước đi rồi hòa lẫn vào dòng người hối hả làm lòng em có chút hụt hẫng muốn đuổi theo . Em cố gắng đưa mắt dõi theo anh mãi cho đến khi bóng anh khuất dạng mớ

Chúng Tôi Đã Xa Nhau Từ Dạo Ấy _ BlogBM #BM001

Hình ảnh
BlogBM #BM001 _ Chúng Tôi Đã Xa Nhau Từ Dạo Ấy Ảnh minh họa. _____**_____ Kể từ dạo ấy, chúng tôi đã không nói chuyện với nhau nhiều điều như trước nữa. Điều còn lại duy nhất giữa chúng tôi chỉ là những ánh mắt trộm nhìn nhau, vội vàng quay đi chỗ khác khi người kia phát hiện ra. Còn lại giữa chúng tôi là những lần gần nhau trong im lặng, là những câu hỏi vu vơ, những lời nói mà giọng run run, cố hằng giọng để không phải bật khóc. Mọi thứ xung quanh chúng tôi thật lạ lẫm, mà thân quen. Những tình cảm từ sâu thẫm trong lòng không cơ hội được nói ra, được bày tỏ. Giữa chúng tôi, một khoảng trống, vô hồn, tối tăm, và tàn nhẫn. Kể từ dạo ấy, chúng tôi không còn đi bên nhau nữa, không còn ngồi lại bên nhau trong quán quen, không còn kể cho nhau nghe những câu chuyện, mà vừa nghe thấy là biết chẳng có gì đặc sắc. Những bước chân trên con đường quen thuộc bỗng trở nên vô thức, xa xăm đến kì lạ. Vẫn góc bàn quen thuộc, vẫn quán ven đường ngày nào, vẫn là bịch bánh tráng trộn